Nói ra tủi hổ muôn phần
Bốn mùa đông lạnh chẳng gần hơi em
Nói ra tủi hổ muôn phần
Dị bản
Nói ra tủi hổ muôn phần
Ruột dường chỉ thắt, dao dần lá gan
Nói ra tủi hổ muôn phần
Bốn mùa đông lạnh chẳng gần hơi em
Nói ra tủi hổ muôn phần
Ruột dường chỉ thắt, dao dần lá gan
Ăn có nhai,
Nói có nghĩ
Tiếng bấc tiếng chì
Thuyền dời mà bến chẳng dời
Khăng khắng, quân tử nhất ngôn
Bóng trăng ngã lộn bóng tre
Chàng ơi, thức ngủ dậy nghe thiếp thề
Vườn đào thả lộn vườn lê
Con ong vò hút nhụy, con bướm xê ra ngoài
Chàng ơi, nghĩ lại mà coi
Tâm tình thiếp ở như gương soi không bằng.
Lời thề thốt quên quên nhớ nhớ
Bức thư tình mở mở phong phong
Bạn về có nhớ ta không
Hai hàng châu lệ, cánh hồng gửi lên
Anh về cưa ván đóng thùng,
Mua men nấu rượu cho em chung một hàng
Lanh chanh như hành không muối
Cởi tình ra đếm, ra đong
Đâu lời chân thật, đâu vòng trăng hoa?
(Tơ xuân - Huy Trụ)
"Nào ta biết đâu một người như thầy quản đây mà lại có những sở thích cao quý như vậy. Thiếu chút nữa, ta phụ mất một tấm lòng trong thiên hạ." (Chữ người tử tù - Nguyễn Tuân)