Ăn Bắc, mặc Kinh
Dị bản
Ăn Bắc, mặc Nam
Ăn Bắc, mặc Nam
Thân trâu trâu lo,
Thân bò bò liệu
Ru con con ngủ cho rồi
Mẹ ra chỗ vắng, mẹ ngồi than thân
Nhà mặt phố
Bố làm to
Nhà mặt phố
Bố làm quan
Đi việc làng giữ lấy họ
Đi việc họ giữ lấy anh em
Tiền mất tật mang
Anh kia gánh lúa một mình
Cho em gánh với hai mình cho vui
Anh còn gánh nữa hay thôi
Cho em gánh với làm đôi bạn tình
Vạ vịt chưa qua, vạ gà đã đến
Quê hương Kinh Bắc có dân ca quan họ và lễ hội Gióng được công nhận là di sản văn hóa phi vật thể của nhân loại.
Ai về xứ Bắc ta đi với
Thăm lại non sông giống Lạc Hồng
Từ độ mang gươm đi mở cõi
Trời Nam thương nhớ đất Thăng Long
(Huỳnh Văn Nghệ)
Trong thơ văn cổ, Thăng Long cũng được gọi là Long Thành (kinh thành Thăng Long), ví dụ tác phẩm Long Thành cầm giả ca (Bài ca về người gảy đàn ở Thăng Long) của Nguyễn Du.