Mưa sa trên núi mưa về
Hai ta đều ướt dầm dề cả hai
Mưa sa trên núi mưa về
Dị bản
Mưa sa trên núi mưa về
Hai ta ướt áo dầm dề cả hai
Mưa sa trên núi mưa về
Hai ta đều ướt dầm dề cả hai
Mưa sa trên núi mưa về
Hai ta ướt áo dầm dề cả hai
Tôi nghĩ thằng tôi ăn xôi dựa cột
Năm xửa năm xưa dại dột ngu đần
Cái đời nô lệ thực dân
Cái nước mình mất cái thân mình hèn.
Đêm qua lốp đốp mưa rào
Hạt rơi xuống giếng, hạt vào vườn hoa
Đôi bên bác mẹ thì già
Lấy anh hay chữ để mà cậy trông
Mùa hè cho chí mùa đông
Mùa nào áo ấy cho chồng đi thi
Hết gạo em lại gánh đi
Hỏi thăm chàng học trọ thì nơi nao
Hỏi thăm phải ngõ mà vào
Vai đặt gánh gạo, miệng chào: Kìa anh …
Ai đến cưới, một trăm mới cho vào
Chín chục, đứng hàng rào ngó vô.
Nhà vua bắt lính đàn ông
Mười sáu tuổi rưỡi đứng trong công đường
Ai trông thấy lính chả thương
Đứng trong công đường nước mắt như mưa.
Thuận mua vừa bán
Heo ăn má, cá ăn đầu
Qua đây không nhẽ làm thinh
Vậy nên ta phải tự tình mấy câu
Cơm cha thời ngon, cơm con thời đắng
Ăn mặn nói ngay hơn ăn chay nói dối
Trong ca dao - dân ca, đạo cang thường thường dùng để chỉ tình cảm vợ chồng.
Hồi năm nọ, một thầy địa lý qua đây có bảo đất làng này vào cái thế “quần ngư tranh thực”, vì thế mà bọn đàn anh chỉ là một đàn cá tranh mồi. Mồi thì ngon đấy, nhưng mà năm bè bảy mối, bè nào cũng muốn ăn. Ngoài mặt tử tế với nhau, nhưng thật ra trong bụng lúc nào cũng muốn cho nhau lụn bại để cưỡi lên đầu lên cổ.
(Chí Phèo - Nam Cao)