Nhứt đốn tre, nhì ve gái
Dị bản
Nhất chặt tre, nhì ve gái
Nhất chặt tre, nhì ve gái
– Cuộc ở đời nói chơi anh đừng giận
Hỏi đó một lời cho tận nhơn tâm
– Hễ gặp tri âm dẫu nói cả năm anh không mỏi,
Vậy chớ con bạn mình muốn hỏi sự chi?
– Hỏi anh một chuyện, em nguyện học đòi,
Anh ôi, vậy chớ người Tây sao sướng hẳn hòi,
An nam mình lại chịu thiệt thòi nắng mưa?
– Người có vinh có nhục, cũng như nước có đục có trong,
Bởi vì mình ít có đồng lòng,
Không lo học giỏi cho ròng như Tây
– À há? Thật họ hay, nên làm thầy mình chịu dở,
Mình chẳng lo mình, mấy thuở được nên?
– Phận em là gái còn phải trái xét nhằm,
Huống gì nam tử cam tâm
Nếu không lo học tập, hổ thầm phận trai.
Rắc xương cho chó cắn nhau
Dì thằng cu như cánh hoa nhài
Ba mươi sáu cánh tiếc tài nở đêm
Sáng trăng trong sáng cả ngoài thềm
Lại đây ta chắp áo mền đắp chung
Đêm đông thắp ngọn đèn lồng
Mình về có nhớ ta không hỡi mình
Chiếc thuyền nan anh giậm thình thình
Anh thì cầm lái cô mình phách ba
Có thương anh bẻ mái chèo ra
Sợ mẹ bằng biển sợ cha bằng trời
Anh thấy em anh cũng ưa đời
Biết rằng chốn cũ có rời ra chăng.
Phải duyên phải kiếp thì theo
Thân em có quản khó nghèo làm chi
Buộc đuôi cho ngựa đá nhau
Ra đường thấy cánh hoa rơi
Hai tay nâng lấy, cũ người mới ta
Ra đường thấy cánh hoa rơi
Hai chân giậm xuống, chẳng chơi hoa thừa
Dầu mà quần áo một manh
Đói no cùng chịu, em anh chẳng rời
Khi làm thì tay đau
Khi ăn thì tau đây
Mua vải, bán áo
Về già bệnh tật yếu đau
Do hồi còn trẻ bắt đầu gây nên