Hôm nay có đám giỗ gần
Trong bụng bần thần chẳng muốn nấu cơm
Hôm nay có đám giỗ gần
Dị bản
Bữa nay có đám giỗ gần
Trong bụng bần thần không muốn đi xa
Bữa nay có đám giỗ gần
Trong bụng bần thần không muốn đi xa
Má hồng, trán bóng có duyên
Lương tâm dẫu tốt, đừng hòng tuổi cao
Bước lên cầu ván, miếng ván cong vòng,
Thấy em mê bạc, trong lòng hết thương.
Thương mẹ con cũng làm vui
Đi thưa về dạ cho vui vợ chồng
– Thương con mẹ cũng dằn lòng
Miễn con an phận bên chồng mà thôi
Mỏng môi thì nói đong đưa
Dày môi thì nói lọc lừa chị em
Bấy lâu sao chẳng nói năng
Bây giờ năng nói thì trăng xế tà
Một mình nghĩ không tròn,
Một thân lo không xong
Sống gởi nạc, thác gởi xương
Từ khi chim phụng xa loan
Đêm nằm vòi või chẳng an giấc nồng
Ai về xứ Bắc ta đi với
Thăm lại non sông giống Lạc Hồng
Từ độ mang gươm đi mở cõi
Trời Nam thương nhớ đất Thăng Long
(Huỳnh Văn Nghệ)
Trong thơ văn cổ, Thăng Long cũng được gọi là Long Thành (kinh thành Thăng Long), ví dụ tác phẩm Long Thành cầm giả ca (Bài ca về người gảy đàn ở Thăng Long) của Nguyễn Du.
Nào người phượng chạ loan chung,
Nào người tiếc lục tham hồng là ai
(Truyện Kiều)