Trăng trăng, nước nước, trời trời
Người thương chẳng thấy, thấy trời nước trăng
Trăng trăng, nước nước, trời trời
Dị bản
Trăng trăng, nước nước, trời trời,
Người thương chẳng thấy, thấy đời cô đơn
Trăng trăng, nước nước, trời trời,
Người thương chẳng thấy, thấy đời cô đơn
Tôm kia cứt lộn trên đầu
Lại chê cá chốt hàm râu dính bùn
Bói rẻ còn hơn ngồi không
Tiêu tiền như rác
– Khóc rồi lại than, than rồi lại tủi
Anh có vợ rồi, phận rủi cho em.
– Vợ gì anh, rủi gì em
Kiếm tiền khóc mướn theo kèn đám ma
Con ơi nhớ lấy câu này
Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan
Lúng túng như gà mắc tóc
Ước gì em biến ra ruồi
Để em đậu má cái người đi ô
Đọc thêm truyện Bắt cá chốt của tác giả Trần Văn.
Bấy lâu đáy bể mò kim,
Là nhiều vàng đá phải tìm trăng hoa?
Ai ngờ lại họp một nhà,
Lọ là chăn gối mới ra sắt cầm!
(Truyện Kiều)