Tháng giêng khô hạn, bàu cạn sen tàn
Đêm khuya trải lá gan vàng
Trông mau tới sáng ra đàng gặp em
Tháng giêng khô hạn, bàu cạn sen tàn
Dị bản
Tháng ba trời hạn sen tàn
Đêm nằm trải lá gan vàng đợi anh
Tháng ba trời hạn sen tàn
Đêm nằm trải lá gan vàng đợi anh
Mất chồng rồi lại lấy chồng
Mặt nào còn sống ở trong cõi đời?
Thuyền rồng bất nghĩa thả trôi
Thuyền nan có nghĩa ta ngồi thuyền nan
Phải gần năm ngoái đã gần
Năm nay có tưởng mười phần cũng không
Cúc mọc bờ giếng cheo leo
Đố ai dám trèo hái cúc mà chơi
Anh em như chân như tay
Vợ chồng như áo, cởi ngay tức thì
Cái cò cái vạc cái nông
Sao mày giẫm lúa nhà ông hỡi cò?
Không, không! Tôi đứng trên bờ
Mẹ con nhà vạc đổ ngờ cho tôi
Chẳng tin ông đứng ông coi
Mẹ con nhà nó còn ngồi đấy kia.
Em như quả bí trên cây
Dang tay mẹ bứt những ngày còn non
Ôm duyên mà giữ bo bo
Ai mua không bán, ai cho không thèm
Ban ngày ngó tre, ban đêm nghe chó sủa
Xa cây, xa cội, xa cành
Thác vong cam chịu sống không đành xa anh
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Ruột tằm ngày một héo don
Tuyết sương ngày một hao mòn hình ve
(Truyện Kiều)
“Con cò bay la
Con cò bay lả
Con cò Cổng Phủ,
Con cò Đồng Đăng…”
Cò một mình, cò phải kiếm lấy ăn,
Con có mẹ, con chơi rồi lại ngủ.
(Con cò - Chế Lan Viên)
Cần vương Nam Bắc kết tơ đồng
Cứu giúp đường kia khổ chẳng thông
Muôn thuở cương thường ai Ngụy Tháo?
Trăm năm tâm sự có Quan Công
Non sông phần tự thơ trời định
Cây cỏ buồn trông thấy đất cùng
Nhắn bảo nổi chìm ai đó tá?
Chớ đem thành bại luận anh hùng.