Tưởng rằng chị ngã em nâng
Ai ngờ chị ngã, em bưng miệng cười
Tưởng rằng chị ngã em nâng
Dị bản
Em ngã thì chị phải nâng
Đến khi chị ngã, em bưng miệng cười
Tưởng rằng chị ngã em nâng
Ai ngờ chị ngã, em bưng miệng cười
Em ngã thì chị phải nâng
Đến khi chị ngã, em bưng miệng cười
Con chẳng chê cha mẹ khó
Chó không chê chủ nhà nghèo
Đêm nằm ngơ ngẩn, ngẩn ngơ
Ngồi buồn tôi đặt cái thơ bài cào
Anh em quí vị đồng bào
Già trẻ, lớn nhỏ, nghèo giàu đều hay
Cờ bạc nhiều nỗi khổ gay,
Kề vai, cọ vế: anh Hai, anh Mười…
Tới đây chẳng thiếu chi người,
Thuở giò chọn lựa, chần chừ chờ anh
Dòm lên mấy cái trách trên giàn
Té nghiêng, té ngửa thấy càng éo le …
Vảy cá còn hơn lá rau
Cứt cá còn hơn lá rau
Ngó lên trời mây bay vần vũ,
Ngó xuống âm phủ đủ mặt bá quan,
Ngó lên Nam Vang thấy cây trăm thước,
Nhìn sông Trước thấy sóng bủa lao xao,
Anh thương em ruột thắt gan bào,
Biết em có thương lại chút nào hay không?
Sang hèn cũng ba tấc đất
Bao giờ nước ngọt đường cay
Gánh vừa lon gạo thì thằng Tây ở tù
Chừng nào muối ngọt đường cay
Gánh vừa lon gạo thì thằng Tây ở tù
Lấy chồng trước chẳng kén đôi
Từ ngày mắc phải, chẳng nguôi trong lòng
Hai năm rõ mười
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.