Lúc sống thời chẳng cho ăn
Đến khi thác xuống, làm văn tế ruồi
Lúc sống thời chẳng cho ăn
Dị bản
Sống thì chẳng cho ăn nào
Chết thì cúng giỗ, mâm cao cỗ đầy
Sống thì chẳng cho ăn nào
Chết thì cúng giỗ, mâm cao cỗ đầy
Nhác trông lên mái tam quan
Thấy người lịch sự khôn ngoan có tài
Cho nên em chả lấy ai
Dốc lòng chờ đợi một hai lấy mình
Nhác trông nhà ngói năm gian
Thấy chàng lịch sự khôn ngoan có tài
Cho nên em chẳng lấy ai
Em quyết chờ đợi một vài ba đông.
Nghề võ đánh trả thầy
Tháng sáu anh đi buôn bè
Tháng bảy tháng tám trở về buôn ngô
Đá mèo quèo chó
Muốn ăn xôi ông ơi xắn áo
Tháng ba mưa đám
Tháng tám mưa cơn
Đàn bà đi chợ là vợ đàn ông
Anh thì quần áo rong chơi
Ðể em đi cấy mồ hôi ướt đầm
Đèn cầu tàu ngọn lu ngọn tỏ
Anh trông không rõ, anh ngỡ đèn màu
Rút gươm đâm họng máu trào
Để em ở lại, em kiếm thằng nào hơn anh