Gan vàng chẳng cắt mà đau
Cách em một chút một rầu như dưa
Gan vàng chẳng cắt mà đau
Dị bản
Gan vàng chẳng cắt mà đau
Cách em một phút dạ rầu như dưa
Gan vàng chẳng cắt mà đau
Cách em một chút một rầu như dưa
Gan vàng chẳng cắt mà đau
Cách em một phút dạ rầu như dưa
Dáng chú mày coi cũng xinh
Cơm ngày ba bữa còn rình cơm em
Cao không tới,
Thấp không xong
Chả tham giàu, chả tham sang,
Lấy chồng võ nghệ xênh xang một đời
Vung tay quá trán
Còn tiền chán vạn người mời
Hết tiền anh đứng trông trời thở than
Trông xa võng cán ô cầm
Đến gần quan lớn môi thâm sì sì
Kính quan chẳng dám ngoảnh đi
Trộm nhìn con mắt quan thì trắng phau
Về già bệnh tật yếu đau
Do hồi còn trẻ bắt đầu gây nên
Trời mưa cho ướt lá bầu
Vì ai nên phải đi hầu chàng ơi
Nhà vua cho lính về đòi
Đồn rằng chàng trẩy hai mươi tháng này
Tiền gạo em xếp đã dày
Đồ nai, áo nịt, quần, giày, thắt lưng
Đồn rằng chàng trẩy hay đừng
Ở nhà công việc nửa mừng nửa lo …
Ví chăng duyên nợ ba sinh,
Làm chi những thói khuynh thành trêu ngươi?
(Truyện Kiều)