Đêm nằm ngơ ngẩn, ngẩn ngơ
Ngồi buồn tôi đặt cái thơ bài cào
Anh em quí vị đồng bào
Già trẻ, lớn nhỏ, nghèo giàu đều hay
Cờ bạc nhiều nỗi khổ gay,
Kề vai, cọ vế: anh Hai, anh Mười…
Tới đây chẳng thiếu chi người,
Thuở giò chọn lựa, chần chừ chờ anh
Dòm lên mấy cái trách trên giàn
Té nghiêng, té ngửa thấy càng éo le
Ngó vô buồng mền chiếu rách
Cũng vì ba lá bài cào
Cơ, rô, chuồn, bích nó quào sạch trơn
Tức mình tôi giận, mặt nổi đơn
Còn tiền anh Bảy, anh Ba,
Hết tiền xin lỗi anh ra ngồi ngoài…
Bình luận