Dâu dâu, rể rể, cũng kể là con
Dâu dâu, rể rể, cũng kể là con
Dị bản
Nàng dâu chàng rể cũng kể là con
Dâu dâu, rể rể, cũng kể là con
Nàng dâu chàng rể cũng kể là con
Con dâu tôi dại lại khờ
Nấu cơm trong bếp quên sơ, quên vần
Nấu canh như thể xà bần
Bữa mặn bữa lạt, không lần nào ngon
Làm bánh, nắn cục nắn hòn
Bỏ vô mà hấp chẳng còn chút nhưn
May áo rồi lại may quần
Tra khuy lộn ngược sau lưng vá quàng
Đi chợ phải thói ăn hàng
Mua ba đồng mắm chợ tan mới về
Về nhà rồi đi ngồi lê
Cửa nhà dơ dáy chắng hề quét lau
Nuôi heo sợ tốn cám rau
Tới mùa gặt hái giả đau ở nhà!
Con nhà ai nho nhỏ lại khờ
Nấu cơm trong bếp quên sơ, quên vần
Nàng dâu đánh rắm gẫy răng bố chồng
Gần chùa chẳng được ăn xôi
Gần nàng chẳng được sánh đôi cùng nàng.
Nửa đêm sao sáng mây cao,
Điềm trời nắng gắt, nắng gào chẳng sai
Ruộng khô nước cạn ai ơi
Rủ nhau tát nước, chờ trời còn lâu
Tôi xa mình ông trời nắng tôi nói mưa
Canh ba tôi nói sáng, giữa trưa tôi nói chiều
Xa mình trời nắng nói mưa
Canh ba nói sáng, xế trưa nói chiều
Nói hay hơn hay nói
Thương thay con hến, con sò
Nắng mưa chịu vậy, biết bò đi đâu?
Nắng chóng trưa
Mưa chóng tối
Đông sao thì nắng
Vắng sao thì mưa
Sao mau thì mưa
Sao thưa thì nắng
Sao ló trời nắng
Sao vắng trời mưa
Nỗi nàng tai nạn đã đầy,
Nỗi chàng Kim Trọng bấy chầy mới thương.
(Truyện Kiều)
Ruột tằm ngày một héo hon
Tuyết sương ngày một hao mòn mình ve
(Truyện Kiều)
Bạn ngồi bạn uống rượu khan
Tôi ngồi uống nỗi cơ hàn bạn tôi!
(Gặp bạn ở chợ Bến Thành - Hoàng Đình Quang)