Bước lên ba bước lại ngừng
Tuổi em còn nhỏ chưa từng làm dâu
Làm dâu khó lắm ai ơi
Vui chẳng dám cười, buồn chẳng dám than
Bước lên ba bước lại ngừng
Dị bản
Làm dâu khó lắm anh ơi
Bát cơm đôi đũa cũng nhờ tiếng anh
Bước lên ba bước lại ngừng
Tuổi em còn nhỏ chưa từng làm dâu
Làm dâu khó lắm ai ơi
Vui chẳng dám cười, buồn chẳng dám than
Làm dâu khó lắm anh ơi
Bát cơm đôi đũa cũng nhờ tiếng anh
Dâu dâu, rể rể, cũng kể là con
Nàng dâu chàng rể cũng kể là con
Nàng dâu đánh rắm gẫy răng bố chồng
Bắc thần đã mọc xê xê,
Chị em thức dậy lo nghề đi buôn
Đêm năm canh dĩa đèn khô cạn,
Trúc gầy mòn nhớ dạng cành mai;
Em thương ai thì nhớ nghĩa ai,
Chớ thấy non cao mà sấp mặt, thấy biển rộng sông dài mà xoay lưng
Mẹ chồng dữ mẹ chồng chết
Nàng dâu có nết nàng dâu chừa
Của rẻ thật là của ôi,
Cưới phải dâu dại khổ tôi trăm đường
Quen thói dể ngươi. Tích nói ông Xá là một vì quan hiền lành, thường đi việc quan, qua lại dưới cội cây, có đứa thiểu niên trèo lên ngọn cây, mà đái xuống đầu ông ấy, ông ấy không nói gì; đứa thiểu niên đặng mợi cứ đái hoài, chẳng ngờ đụng nhằm ông quan khác dữ, liền bắt nó mà chém đi.