Nhăn như khỉ ăn ớt
Nhăn như khỉ ăn ớt
Dị bản
Mặt nhăn như khỉ ăn gừng
Nhăn như khỉ ăn ớt
Mặt nhăn như khỉ ăn gừng
Con cộc mà lấy thằng què
Nấu cơm chẳng chín, nấu chè chẳng sôi
Têm trầu thì têm lạt vôi,
Bửa cau long hạt, cộc ơi là què!
Con cộc mà lấy thằng què
Nấu cơm chẳng chín, nấu chè chẳng sôi
Đi chợ thì quên mua vôi,
Mua cau thiếu hạt, mua nồi thiếu vung
Ra về chín nhớ mười thương
Bước chân lên ngựa cầm cương dùng dằng
Bảo quét sân đánh chết ba gà,
Bảo đi quét nhà đánh chết ba chó
Cậu cai buông áo em ra
Để em đi bán kẻo mà chợ trưa
Chợ trưa rau nó héo đi
Lấy gì nuôi mẹ, lấy gì nuôi con?
Chiều chiều ai đứng hàng ba,
Quần đen áo trắng nết na dịu dàng
Ra về nước mắt như mưa
Đành duyên, đành phận, mà chưa đành lòng
Trong thời Pháp thuộc, kí lục chỉ người làm nghề ghi chép sổ sách trong các sở, còn gọi là thầy kí.
Ruột tằm ngày một héo hon
Tuyết sương ngày một hao mòn mình ve
(Truyện Kiều)