Anh ơi đường chẳng bao xa
Anh không bước tới, để chốn phòng hoa em đợi chờ
Anh ơi đường chẳng bao xa
Dị bản
Anh ơi đường chẳng bao xa
Sao không bước tới, phòng hoa em chờ
Anh ơi đường chẳng bao xa
Anh không bước tới, để chốn phòng hoa em đợi chờ
Anh ơi đường chẳng bao xa
Sao không bước tới, phòng hoa em chờ
Hồi nào mưa gió bão bùng
Có manh chiếu rách nằm cùng với em
Bây giờ có chả có nem
Có chút tương ớt lại thèm thịt quay
Bảy mươi mười bảy bao xa
Bảy mươi có của mười ba cũng vừa
Một mình ăn hết bao nhiêu
Mò cua bắt ốc cho rêu bám đùi
Vặn cân bẻ mấu bao lăm
Xê đi xích lại mấy năm cho giàu
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Công nợ chẳng quản là bao
Ra tay tháo vát thế nào cũng xong
Lo chi cho nhạt má hồng
Cho héo con mắt mà lòng anh đau
Ngó vô đám bắp khô bao
Muốn vô mà bẻ người ta rào tứ tung
Lò dò như cò phải bão
Lò dò như cò ăn đêm
Nhún nhường quý trọng biết bao
Khoe khoang kiêu ngạo ai nào có ưa
Không tiền không gạo, mạnh bạo gì thầy
Đã nguyền hai chữ đồng tâm
Trăm năm thề chẳng ôm cầm thuyền ai
(Truyện Kiều)
Tranh Đông Hồ gà lợn nét tươi trong
Màu dân tộc sáng bừng trên giấy điệp
(Bên kia sông Đuống - Hoàng Cầm)
Bấy lâu đáy bể mò kim,
Là nhiều vàng đá phải tìm trăng hoa?
Ai ngờ lại họp một nhà,
Lọ là chăn gối mới ra sắt cầm!
(Truyện Kiều)
Thuốc lào thường được đóng thành bánh để lưu trữ, gọi là bánh thuốc lào.