Trời mưa năm bảy đám sụt sùi
Nhái bầu kêu đồng trống, dạ bùi ngùi nhớ anh.
Trời mưa năm bảy đám sụt sùi
Dị bản
Trời chuyển mưa, ba bốn đám sụt sùi
Nhái bầu kêu, trống chùa đánh, dạ em ngùi ngùi nhớ anh
Trời chuyển mưa, ba bốn đám sụt sùi
Nhái bầu kêu, trống chùa đánh, dạ em ngùi ngùi nhớ anh
Trên trời có bấy nhiêu sao
Công ơn cha mẹ cũng bao nhiêu lần
Dầu chàng năm bảy mặt con
Thiếp đôi ba lứa vẫn còn nhớ nhau
Được thì chia bảy chia ba
Thua thì phải ngửa ngực ra mà đền
Xa anh có bấy nhiêu ngày
Tình em như mảnh trăng gầy nửa đêm
Mười phần chết bảy còn ba,
Chết hai còn một mới ra thái bình
Ở đời ba bảy lần chồng
Miễn sao giữ được một lòng là hơn
Khi say đánh bậy nhau rồi
Tỉnh ra mới biết là người anh em
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Con gái mười bảy mười ba
Đêm nằm với mẹ chuột tha mất lồn
Ba ngày Tết, bảy ngày xuân
Chim khôn mắc bẫy vì người
Ốc khôn ốc cũng vì mồi chết oan
Ta về hái nắm sắn non
Rau sấm rau sét bẫy con ốc lồi
– Chim khôn chết mệt vì mồi
Anh đây chết chắc vì người đa đoan
Người đa đoan lòng dạ đa đoan
Như con thuyền bắt ốc lắm nan ít hồ
Đồng triều lắm ốc sóng to
Thuyền anh trôi dạt sang nhờ thuyền em
Hóa thành con ốc đồng chiêm
Cái thân mốc thếch như thuyền chở phân?
– Trông lên núi Ốc xây vần
Cớ sao Ốc lại hóa thành núi cao?
Phận hồng nhan có mong manh
Nửa chừng xuân thoắt gãy cành thiên hương
(Truyện Kiều)
Cơ trời dâu bể đa đoan,
Một nhà để chị riêng oan một mình
(Truyện Kiều)
Nào người phượng chạ loan chung,
Nào người tiếc lục tham hồng là ai
(Truyện Kiều)