Gan vàng chẳng cắt mà đau
Cách em một chút một rầu như dưa
Gan vàng chẳng cắt mà đau
Dị bản
Gan vàng chẳng cắt mà đau
Cách em một phút dạ rầu như dưa
Gan vàng chẳng cắt mà đau
Cách em một chút một rầu như dưa
Gan vàng chẳng cắt mà đau
Cách em một phút dạ rầu như dưa
Tôm kia cứt lộn trên đầu
Lại chê cá chốt hàm râu dính bùn
Hồi nào tôi mạnh mình đau
Bắt từng con tép nấu rau nuôi mình
Hồi nào tui mạnh, mình đau
Tui bắt từng con cá ruộng nấu canh rau tui nuôi mình.
Nghĩ mình vắng trước quạnh sau
Soi gương trông thấy tóc râu mà buồn
Thuyền tôi chở lưới chở câu
Thuyền đâu mà chở hàm râu ông già
Lụa này chắc sợi bền màu
Mai mốt em mặc ai rầu cũng vui
Ông già tôi chẳng lấy ông đâu
Ông đừng cạo mặt nhổ râu tốn tiền.
Mẹ già là mẹ già anh
Một ngày ba bận cơm canh rau bầu
Khấn nguyền cha mẹ sống lâu
Phơ phơ tóc bạc trên đầu tấm bông
Vợ xa chồng muỗi cắn không đau
Đêm nằm rã rượi như rau mới trồng
Đọc thêm truyện Bắt cá chốt của tác giả Trần Văn.
Chút riêng chọn đá thử vàng,
Biết đâu mà gửi can tràng vào đâu?
(Truyện Kiều)