Càng thắm thì càng mau phai
Thoang thoảng hương nhài càng được thơm lâu
Càng thắm thì càng mau phai
Dị bản
Xin anh đừng thắm chớ phai
Thoang thoảng hoa nhài mà lại thơm lâu
Xin anh đừng thắm chớ phai
Thoang thoảng hoa nhài mà lại thơm lâu
Dao vàng cắt ruột máu rơi
Ruột đau chưa xót bằng lời em than
Trách người nhân nghĩa mau phai
Chẳng thương vợ yếu, chẳng hoài con thơ
Thổi lửa phùng mang mau dễ cháy
Đòi nợ hung bạo mới nhạy tiền
Không xanh cũng tựa màu chàm
Cô kia cắt cỏ đồng màu
Chăn trâu cho béo làm giàu cho cha
Giàu thì chia bảy chia ba
Phận cô là gái được là bao nhiêu
Mặt cắt không còn hột máu
Ôi thôi quần tím, ống màu
Giây lưng mua chịu khoe giàu với ai?
Trước giờ ra về, bao giờ nó cũng bóc thị ra và hai đứa tôi cùng ăn. Ăn xong, chúng tôi không quên dán những mảnh vỏ thị lên bàn rồi ngoẹo cổ nhìn. Những mảnh vỏ thị được bóc khéo khi dán lên bàn hoặc lên tường trông giống hệt một bông hoa, có khi là hoa quì, có khi là hoa cúc đại đóa, có khi là một loài hoa không tên nào đó màu vàng.
(Mắt biếc - Nguyễn Nhật Ánh)
Ô hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! Vàng rơi: Thu mênh mông
(Tì bà - Bích Khê).
Cụm khách Chương Đài dùng để chỉ người yêu, và liễu Chương Đài chỉ sự xa cách của hai người đang yêu.
Khi về hỏi liễu Chương Đài,
Cành xuân đã bẻ cho người chuyên tay.
(Truyện Kiều)