Thôi thôi bình tích bể rồi,
Chén chung lỡ bộ, bạn ngồi với ai?
Thôi thôi bình tích bể rồi
Dị bản
Anh ơi ấm tích vỡ rồi,Chén tàu lỡ bộ, anh ngồi chờ ai?
Anh ơi ấm tích vỡ rồi,Chén tàu lỡ bộ, anh ngồi chờ ai?
Cha mẹ nàng đòi ăn cơm trắng cá thu
Gả con xuống biển mù mù tăm tăm
Cha mẹ nàng đòi đi một trăm
Anh đi chín chục mười lăm quan nòi
Trong hộp có đôi bông tai
Đem xuống thợ bạc đổ hai đôi vòng
Anh thương em phải nói cho xong
Kẻo bún em nguội kẻo lòng em thiu
Lòng em thiu đem về hòa giấm
Cau lòng tôm chẻ tấm phơi khô
Đố em giỏi dám lấy chồng mô
Lại đây qua kể công đồ cho mà nghe.
Sang chơi thì cứ mà sang
Đừng bắt dọn đàng mà nhọc lòng dân
Ăn cơm nhà nọ kháo cà nhà kia
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Buồng không lần lữa hôm mai
Đầu xanh mấy lúc da mồi tóc sương
Học trò đi mò cơm nguội
Lỡ trượt vỏ dưa, té cái đụi, la trời
Được thì chia bảy chia ba
Thua thì phải ngửa ngực ra mà đền
Những người tai mỏng mà mềm
Là phường xấc láo, lại thêm gian tà
Con đi mười mấy năm trời,
Một thân, một bóng, nửa đời gió sương.
Thầy đừng nhớ, mẹ đừng thương,
Cầm như đồng kẽm ngang đường bỏ rơi!
Thầy mẹ ơi, thầy mẹ ơi,
Tiếc công thầy mẹ đẻ người con hư!
(Thư gửi thầy mẹ - Nguyễn Bính)