Núi cao chi lắm núi ơi,
Núi che mặt trời chẳng thấy người thương
Núi cao chi lắm núi ơi
Dị bản
Núi cao chi lắm núi ơi,
Che mất mặt trời chẳng thấy người thương
Núi cao chi lắm núi ơi,
Núi che mặt trời chẳng thấy người thương
Núi cao chi lắm núi ơi,
Che mất mặt trời chẳng thấy người thương
Đò đưa, đò đẩy một chuyến năm tiền
Chị em ai nấy xuống thuyền mà đi
Ăn cơm lừa thóc,
Ăn cóc bỏ gan
Gió chiều nào, bay theo chiều ấy
Trước kia em nói rằng em lấy chồng quan
Sao bây giờ em chẳng hưởng giàu sang
Mà đi phơi nắng, bán than đen sì
Gần chùa chẳng được ăn xôi
Gần nàng chẳng được sánh đôi cùng nàng.
Ếch thấy hoa thì vồ
Có tích mới dịch ra tuồng
Đầu bò đầu bướu
Mẹ ơi sinh trai mà chi
Đầu gà má lợn đem đi cho người
Mẹ sinh con gái như tôi,
Đầu gà má lợn mẹ ngồi mẹ ăn!
Gió mưa là bệnh của Trời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng
(Tương tư - Nguyễn Bính)
"Nào ta biết đâu một người như thầy quản đây mà lại có những sở thích cao quý như vậy. Thiếu chút nữa, ta phụ mất một tấm lòng trong thiên hạ." (Chữ người tử tù - Nguyễn Tuân)