Chẳng ưa thì dưa có ròi
Dị bản
Chẳng ưa thì dưa hóa giòi
Chẳng ưa thì dưa hóa giòi
Hò lên một tiếng cho cao
Có đứt em nối, có hao anh hầu
À à chựng chựng
Chựng chựng cho lâu
Cày sâu bừa kĩ
Con nghỉ con chơi
À chựng chựng ơi
Con bơi cho khỏe
Con trẻ cho dai
Đẹp đài đẹp lộc
Đẹp vóc nhà trời
À chựng chựng ơi …
Nhà em có nén vàng mười
Còn không hay đã có người bỏ cân?
– Nhà em thong thả chưa cần
Lạng vàng cao giá có cân thì vào
Có nên chăng để thiếp lấy chồng
Để chàng lấy vợ, kẻo uổng công đôi người
Em ơi, em có thương anh
Em ra canh lính cho anh leo tường
Mèo nhỏ bắt chuột con
Gọi đò chẳng thấy đò sang
Lội thì ướt áo, thương nàng xa xôi
Đồn rằng Văn Điển vui thay
Ngoài phố chợ họp năm ngày một phiên
Tàu qua phố dưới, phố trên
Đình thì ở giữa hai bên rặng bàng
Làng Mơ cất rượu khê nồng
Làng Vọng dệt gối, chăn tằm làng Mui
Kẻ Giả thì bán bùi nhùi
Làng Lê bán phấn cho người tốt da
Kẻ Vọng khéo ngọc, khéo ngà
Đưa đem đi bán cho nhà kẻ sang
Kẻ Lủ thì bán bỏng rang
Trên Ô Hàng Đậu lắm hàng nhiều thay
Ngâu, Tựu thì bán dao phay
Dù đem chặt nứa gãy cây lại liền
Trong kho lắm bạc nhiều tiền
Để cho giấy lại chạy liền với dây.
Rút dây thì sợ động rừng
Báng đầu thằng trọc, nể lòng ông sư