Mẹ già đầu bạc như tơ
Lưng đau con đỡ, mắt lờ con nuôi
Mẹ già đầu bạc như tơ
Dị bản
Mẹ già đầu bạc như tơ
Lưng đau con đỡ, mắt mờ con chăm
Mẹ già đầu bạc như tơ
Lưng đau con đỡ, mắt lờ con nuôi
Mẹ già đầu bạc như tơ
Lưng đau con đỡ, mắt mờ con chăm
Trèo lên cây khế bẻ bông
Ngó vô trường học thấy đông dậm dày
Nếu em không sợ ông thầy
Em vô cầm bút sửa chữ này cho anh
Trèo lên cây khế bẻ bông
Ngó vô trường học thấy đông làm vầy
Phải chi đừng sợ ông thầy
Em vô em nói chữ này anh nghe
Sống chẳng được nhờ, chết phải để tang
Phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí
Mất một anh sẽ đền ba
Khăn này có mất thì ta đền vàng
– Đền vàng em chẳng lấy vàng
Khăn này có mất thì chàng lấy em
Ăn thì chị để phần tôi
Làm thì phần chị chứ tôi không làm
Miệng ăn núi lở
Áo rách khéo vá hơn lành vụng may
Nước ròng chảy tới Nam Vang,
Làm thơ để lại em khoan lấy chồng,
Tay bưng chậu cúc năm bông,
Chờ anh chẳng đặng nên trồng xuống đây.
Rượu lạt uống lắm cũng say
Người khôn nói lắm, dẫu hay cũng nhàm
Xem phóng sự Nghề xưa còn một chút này về nghề nấu đường ở Bảo An.
Người xưa có phong tục mời ăn trầu khi gặp nhau. Trầu cau tượng trưng cho tình yêu đôi lứa, vợ chồng, nên là một lễ vật không thể thiếu trong các dịp cưới hỏi.
Nghe nghệ sĩ nhân dân Thu Hiền hát bài Hoa cau vườn trầu.
Cho hay là thói hữu tình
Đố ai dứt mối tơ mành cho xong
(Truyện Kiều)
Theo học giả Vương Hồng Sển, địa danh Châu Đốc có nguồn gốc từ tiếng Khmer moat-chrut, nghĩa là "miệng heo."