Bà con góp miệng lao xao
Góp tiền góp gạo ai nào thấy đâu
Bà con góp miệng lao xao
Dị bản
Thế gian giúp miệng lao xao
Ai giúp đồng nào cho đỡ khó khăn
Bà con góp miệng lao xao
Góp tiền góp gạo ai nào thấy đâu
Thế gian giúp miệng lao xao
Ai giúp đồng nào cho đỡ khó khăn
Tay bưng một dĩa mắm lầm
Vừa đi vừa hát, té cái ầm xuống sông
Lội nước ướt chân,
Uống rượu xỉn mặt
Sông Sài Gòn, cầu Bình Lợi
Tôi tưởng mình là chồng, tôi là vợ, tôi chờ tôi đợi hết hơi
Không dè anh kiếm chuyện nói chơi qua đường
Của mình thì để
Của rể thì bòn
Hổ dữ còn ẩn bóng cây
Huống chi anh chẳng chờ ngày lập thân
Thương không thương em hổng có cần
Trầm hương khó kiếm chớ ổi bần thiếu chi
Sáng mai xách dĩa mua tương
Gặp anh trong trường cầm viết ngó ra
Em về mua lụa mười ba
Cắt áo cổ giữa mà tra nút vào
Hỏi thăm anh học trường nào?
Mua giấy mua viết gởi vào cho anh
Đêm nằm ở dưới bóng trăng
Thương cha, nhớ mẹ không bằng nhớ em.
Ôi thôi quần tím, ống màu
Giây lưng mua chịu khoe giàu với ai?
Người xưa có phong tục mời ăn trầu khi gặp nhau. Trầu cau tượng trưng cho tình yêu đôi lứa, vợ chồng, nên là một lễ vật không thể thiếu trong các dịp cưới hỏi.
Nghe nghệ sĩ nhân dân Thu Hiền hát bài Hoa cau vườn trầu.
Trong ca dao tục ngữ, hình ảnh đào, lựu, mận, mơ... thường được dùng với tính ước lệ để chỉ đôi lứa yêu nhau.
Trông chừng thấy một văn nhân,
Lỏng buông tay khấu bước lần dặm băng.
(Truyện Kiều)