Ghe lui còn để dấu dằm
Dị bản
Rắn đi hết nhớt còn dằm
Người thương đi mất, chỗ nằm còn đâyGhe lui khỏi bến còn dằm
Người thương đâu vắng, chỗ nằm còn đây?
Rắn đi hết nhớt còn dằm
Người thương đi mất, chỗ nằm còn đây
Ghe lui khỏi bến còn dằm
Người thương đâu vắng, chỗ nằm còn đây?
Thấy em hồi nhỏ cứt mũi chảy lòng thòng
Bây giờ em bới tóc bỏ hai ba vòng anh thương
Làm ruộng thì ra,
Làm nhà thì tốn
Gươm vàng để đó anh ơi
Chết thì chịu chết lìa đôi không lìa
Chớ thấy duyên muộn mà phiền
Tuy rằng duyên muộn, có tiên đợi chờ
Miệt Chợ Thủ xưa nay là khu vực trù phú, văn minh ở miền Tây. Tại đây có nghề vẽ tranh kiếng thủ công và nghề mộc khá nổi tiếng.
Theo học giả Vương Hồng Sển, địa danh Châu Đốc có nguồn gốc từ tiếng Khmer moat-chrut, nghĩa là "miệng heo."
Cơ trời dâu bể đa đoan,
Một nhà để chị riêng oan một mình
(Truyện Kiều)