Lẽ nào thương kẻ ngu si,
Hơi đâu thương đứa nằm lì mà ăn.
Lẽ nào thương kẻ ngu si
Dị bản
Quan đâu thương kẻ ngu si
Của đâu cho đứa nằm lì mà ăn
Lẽ nào thương kẻ ngu si,
Hơi đâu thương đứa nằm lì mà ăn.
Quan đâu thương kẻ ngu si
Của đâu cho đứa nằm lì mà ăn
Anh về đục đá xây nhà
Thưa với thầy mẹ hai ta ở cùng.
Ai về tôi hỏi đôi câu
Thôn trang tan nát vì đâu hỡi người
Nhà ngang ai đốt mấy mươi
Tóc tang ai tính mấy người chết oan
Bao vây ai đốt chợ làng
Đò ngang ai bắn máu loang đỏ đường?
Dì thằng cu như cánh hoa nhài
Ba mươi sáu cánh tiếc tài nở đêm
Sáng trăng trong sáng cả ngoài thềm
Lại đây ta chắp áo mền đắp chung
Đêm đông thắp ngọn đèn lồng
Mình về có nhớ ta không hỡi mình
Chiếc thuyền nan anh giậm thình thình
Anh thì cầm lái cô mình phách ba
Có thương anh bẻ mái chèo ra
Sợ mẹ bằng biển sợ cha bằng trời
Anh thấy em anh cũng ưa đời
Biết rằng chốn cũ có rời ra chăng.
Đứt tay một chút chẳng đau
Xa em một chút như dao cắt lòng
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Cha làm thầy con đốt sách
Làng Láng thuộc Thăng Long xưa là nơi nổi tiếng với nghề trồng rau húng lủi, gọi là húng Láng.