Tam thủ nhất vĩ
Lục nhĩ lục nhãn
Tứ túc chỉ thiên
Tứ túc chỉ địa
(Tạm dịch:
Ba đầu một đuôi
Sáu tai sáu mắt
Bốn cẳng chỉ trời
Bốn chân chống đất)
Bây giờ mới được thế này
Xưa kia cắn rận bảy ngày trừ cơm
Yêu em từ thuở trong nôi
Em nằm em khóc, anh ngồi anh ru
Tậu ruộng giữa đồng, lấy chồng giữa làng
Ruộng đầu chợ, vợ giữa làng
Nhớ ai bổi hổi, bồi hồi
Như đứng đống lửa, như ngồi đống than
Mèo thấy mỡ mèo thèm chết giãy
Mỡ thấy mèo mỡ nhảy tê tê
Nghèo giữa chợ, nào ai có kể
Giàu đầu non, nhiều kẻ viếng thăm
Làm thầy nuôi vợ
Làm thợ nuôi miệng
Tương tư chẳng ốm cũng sầu
Con ruồi đậu mép, chẳng đau cũng buồn
Dù cho cha đón ngả đình
Mẹ ngăn ngả chợ, đôi mình cũng thương
Nhân diện bất tri hà xứ khứ,
Đào hoa y cựu tiếu đông phong.
(Đề đô thành Nam trang - Thôi Hộ)
Trần Trọng San dịch:
Mặt người giờ ở nơi nao?
Hoa đào vẫn đó cười chào gió đông.