Có làm thì mới có ăn
Không dưng ai dễ mang phần đến cho
Có làm thì mới có ăn
Dị bản
Có khó mới có miếng ăn
Không dưng ai dễ mang phần đến cho
Có làm thì mới có ăn
Không dưng ai dễ mang phần đến cho
Có khó mới có miếng ăn
Không dưng ai dễ mang phần đến cho
Ngán thay cái kiếp lợn xề
Ăn bèo với cám, nằm lê trong chuồng
Đàn ông kia hỡi đàn ông!
Nửa đêm trở dậy cắm chông đàn bà.
Đàn bà kia hỡi đàn bà!
Nửa đêm trở dậy rút ruột già đàn ông.
Ruộng người cày, vợ người nuôi
Con người mắng mỏ, vợ người yêu đương
Chẳng ai bội bạc như chàng
Đang cơn cả gió chia vàng giữa sông
Vú sữa mà bửa làm đôi
Nửa cho con bú, nửa cho trai đem về
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Ăn chắc mặc bền
Lầm than khổ cực thế này,
Xúc than, cuốc đất suốt ngày lọ lem.
Người xưa có phong tục mời ăn trầu khi gặp nhau. Trầu cau tượng trưng cho tình yêu đôi lứa, vợ chồng, nên là một lễ vật không thể thiếu trong các dịp cưới hỏi.
Nghe nghệ sĩ nhân dân Thu Hiền hát bài Hoa cau vườn trầu.
Cậy em em có chịu lời
Ngồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưa
(Truyện Kiều)
Xác không vốn những cậy tay người,
Bao nả công trình, tạch cái thôi!
Kêu lắm lại càng tan tác lắm,
Thế nào cũng một tiếng mà thôi.
(Vịnh cái pháo - Nguyễn Hữu Chỉnh)
Kiều Nguyệt Nga được người dân Nam Bộ xem là biểu tượng của lòng chung thủy.
Tương truyền Khương Thượng tuổi già thường đi câu cá bằng dây không mắc móc câu ở bờ sông Vị, sau thủ lĩnh bộ tộc Chu là Tây Bá Cơ Xương đi săn gặp ông, rất ngưỡng mộ và tôn làm thầy. Hình tượng Khương Thượng câu cá trở thành một điển tích nổi tiếng trong văn hóa Trung Hoa.
Theo học giả Vương Hồng Sển, địa danh Châu Đốc có nguồn gốc từ tiếng Khmer moat-chrut, nghĩa là "miệng heo."