Ai về Bình Định mà coi
Dị bản
Ai về Bình Định mà coi
Con gái Bình Định xách roi dạy chồng
Ai về Bình Định mà coi
Con gái Bình Định xách roi dạy chồng
Ước gì anh hóa ra hoa,
Để em nâng lấy rồi mà cài khăn.
Ước gì anh hóa ra chăn,
Để cho em đắp, em lăn cùng giường.
Ước gì anh hóa ra gương,
Để cho em cứ ngày thường em soi.
Ước gì anh hóa ra cơi,
Để cho em đựng cau tươi trầu vàng.
Ước gì anh hóa ra hoa
Ðể em nâng lấy rồi mà cài khăn
Ước gì anh hóa ra chăn
Ðể cho em đắp em lăn cùng giường
Ước gì anh hóa ra gương
Ðể cho em cứ vấn vương soi mình
Xưa kia em cũng lượt là
Bây giờ áo rách hóa ra thân tàn
Chiều chiều vịt lội sang sông
Trời gầm đá nẻ, thiếp không bỏ chàng
Trâu tỏi, bò gừng
Giở sách ra em sa nước mắt,
Em quên chữ đầu bài vì nhớ đến anh
– Giở sách ra lệ sa ướt sách,
Quên chữ đầu bài vì nhớ đến em
Thầy mạnh thầy cứu người ta
Đến khi thầy ốm chẳng ma cứu thầy
Thầy khoe thầy cứu được người
Đến khi thầy ốm chẳng ai cứu thầy
Tôi nghĩ thằng tôi ăn xôi dựa cột
Năm xửa năm xưa dại dột ngu đần
Cái đời nô lệ thực dân
Cái nước mình mất cái thân mình hèn.
Đôi ta trót đã nặng tình
Lấy nhau e ngại gia đình thấp cao
Hò chơi bên gái, bên trai
Xin cùng cô bác đừng ai nghi ngờ
Gió phất phơ, ngọn cờ phơ phất,
Nồi đồng trôi, nồi đất cũng trôi,
Anh với em duyên nợ rã rời,
Để cho người khác đứng ngồi với anh.
Gió đưa ngọn cỏ phất phơ, ngọn cờ phơ phất
Nồi đồng sôi, nồi đất cũng sôi
Bậu với qua duyên nợ rã rời
Tới lui chi nữa đứng ngồi uổng công
Ngọn cỏ phất phơ, ngọn cờ phơ phất,
Nồi đồng sôi, nồi đất cũng sôi,
Anh với em duyên nợ hết rồi,
Để cho người khác đứng ngồi với em.
Quá mù ra mưa
Quá mù sa mưa