Ác như cá sấu Vũng Gấm
Dị bản
Dữ như cá sấu Vũng Gấm
Dữ như cá sấu Vũng Gấm
Nhà giàu yêu kẻ thật thà
Nhà quan yêu kẻ vào ra nịnh thần
Chiều chiều ra đứng bờ sông
Sông xa xa tít cho lòng em đau
Vì ai đứng tủi ngồi sầu
Vì ai chờ đợi bấy lâu mỏi mòn
Chồng khôn vợ được đi hài
Vợ khôn chồng được có ngày cậy trông
Chồng khôn vợ được đi hài
Vợ khôn chồng được nhiều bài cậy trông
Chồng sang vợ được đi giày
Vợ sang chồng phải ăn mày có khi
Người khôn gắng chí keo sơn
Không nóng, không giận, không hờn mới hay
Nữa mai quá lứa lỡ thời
Cao thì chẳng tới, thấp thì chẳng thông
Tay cầm nhánh dứa, lệ ứa hai hàng,
Hồi thuở xuân xanh sao anh không kết bạn
Để hoa nở nhụy tàn mới làm bạn với em?
Cha mẹ cú đẻ con tiên,
Cha mẹ hiền sinh con dữ
Chồng chê thì mặc chồng chê,
Đây ta cứ việc giết dê ăn mừng.
Cũng liều cắn ớt nhai gừng,
Chua cay mặn xót ta đừng quên nhau.
Gọi là gặp gỡ giữa đường
Họa là người dưới suối vàng biết cho
(Truyện Kiều)
Đọc thêm: Đền Trần Thương di tích và lễ hội.
Mười phương (thập phương) vì vậy mang nghĩa là rộng khắp, tất cả mọi nơi.
Cầm cây phảng trên tay, nghiêng mình xuống phát rồi đưa phảng lên, bước tới mà chém tiếp là việc nặng nhọc... Muốn cho cỏ chết, phải chặt ngay gốc, dưới mí nước để gốc cỏ bị thúi luôn... Nếu lấy trung bình một lát chém là 36 tấc vuông (hình vuông mỗi cạnh 6 tấc) thì muốn dọn cho sạch cỏ trong một công đất, cần đến non 2.000 lát chém. Cây phảng trung bình nặng hơn 3 kí-lô...
Tay mặt quơ cây phảng, tay trái lại cầm cây cù nèo (còn gọi là kèo nèo) để kèo (vạch cỏ) cũng 2.000 lần cho trống chân cỏ, không thể chém bừa bãi trên ngọn vì như thế thì cỏ sẽ mọc lại. Người phát phải khom lưng cho lưỡi phãng nằm ngang song song mặt nước và dưới mặt nước...
(Cá tính miền Nam - Sơn Nam)