Gần thì chẳng hợp duyên cho
Xa xôi cách mấy lần đò cũng theo
Gần thì chẳng hợp duyên cho
Dị bản
Gần thì chẳng bén duyên cho
Xa xôi cách mấy lần đò cũng đi
Gần thì chẳng hợp duyên cho
Xa xôi cách mấy lần đò cũng theo
Gần thì chẳng bén duyên cho
Xa xôi cách mấy lần đò cũng đi
Làm người phải đắn phải đo
Phải cân nặng nhẹ, phải dò nông sâu.
Làm người phải biết đắn đo
Phải cân nặng nhẹ, phải dò nông sâu.
Anh đừng chê em nghèo không nơi nương dựa
Mà kiếm nơi giàu lên ngựa xuống xe
Nhất chặt tre, nhì ve gái
Quan có cần nhưng dân chưa vội
Quan có vội, quan lội quan sang
Liệu cơm gắp mắm
Sống cậy nhà, già cậy mồ
Sống ở nhà, già ở mồ
Người đen mà ốm lại cao
Tóc quăn, môi lớn, lao đao tháng ngày
Đom đóm sáng đằng đít
Tay bưng dưa giá, cá chiên
Chồng thanh, vợ lịch mãi nhìn quên ăn
Em thời đi cấy ruộng bông
Anh đi cắt lúa để chung một nhà
Đem về phụng dưỡng mẹ cha,
Muôn đời tiếng hiếu người ta còn truyền
Chim kêu dưới suối trên cầu
Trai thương vợ cũ, gái sầu chồng xưa.
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Gỗ sao gỗ nặng trì trì,
Gỗ nghe chuyện đụ gỗ đi ầm ầm
Nhân diện bất tri hà xứ khứ,
Đào hoa y cựu tiếu đông phong.
(Đề đô thành Nam trang - Thôi Hộ)
Trần Trọng San dịch:
Mặt người giờ ở nơi nao?
Hoa đào vẫn đó cười chào gió đông.
Trong thời Pháp thuộc, kí lục chỉ người làm nghề ghi chép sổ sách trong các sở, còn gọi là thầy kí.