Vắng sao Hôm có sao Mai
Dị bản
Vắng sao Hôm có sao Mai
Chồng cả đi vắng chồng hai ở nhàVắng sao Hôm có sao Mai
Vắng chàng thiếp đã có trai trong nhà
Vắng sao Hôm có sao Mai
Chồng cả đi vắng chồng hai ở nhà
Vắng sao Hôm có sao Mai
Vắng chàng thiếp đã có trai trong nhà
Yêu trẻ, trẻ đến nhà; kính già, già để phúc
Ông trăng khuyết, ông trăng lại tròn
Gái tơ quá lứa, mất giòn, không xinh
Vẳng tai nghe lời nói hữu tình
Chim lồng không lẽ cất mình bay cao
Gớm ghê thay cái số huê đào
Cởi ra thời khó, buộc vào như chơi
Chàng Thúc sinh quen thói bốc trời
Trăm nghìn đổ một trận cười như không
Chường vô chăn gối loan phòng
Thiếp tôi ra tựa cái bóng đèn chong đêm dài
Vả thiếp tôi nay phận gái nữ hài
Thấy chàng quân tử tài trai anh hùng
Gương bạch Nhật sánh với quạt thanh phong
Sao chàng chẳng tới cái tiết mùa đông lạnh lùng
Chường nằm đâu nhủ thiếp tôi cùng.
Sông Sài Gòn, cầu Bình Lợi
Tôi tưởng mình là chồng, tôi là vợ, tôi chờ tôi đợi hết hơi
Không dè anh kiếm chuyện nói chơi qua đường
Năm thuở mười thì
Đời người như cảnh phù du
Sớm còn tối mất, công phu nhọc nhằn
Nghe em có cái rương đồng
Anh về rèn khóa sắt chạm rồng đưa sang
Người trên chẳng giữ kỉ cương
Khiến cho kẻ dưới lập đường mây mưa
Bởi trên dạy chẳng kĩ càng
Cho nên dưới mới tìm đàng mây mưa
Trông như trông mẹ về chợ
Con cua kình càng bò ngang cây mít
Thấy chị hai mầy lớn đít tao thương
Khách du bỗng có một người
Kỳ tâm họ Thúc, cũng nòi thư hương
Vốn người huyện Tích Châu Thường
Theo nghiêm đường mở ngôi hàng Lâm Tri
Người vào chung gối loan phòng
Nàng ra tựa bóng đèn chong canh dài
(Truyện Kiều)
Lòng thơ lai láng bồi hồi,
Gốc cây lại vạch một bài cổ thi.
(Truyện Kiều)