Chẳng ưa thì dưa có ròi
Dị bản
Chẳng ưa thì dưa hóa giòi
Chẳng ưa thì dưa hóa giòi
Đàn ông rộng miệng thì tài
Đàn bà rộng miệng điếc tai láng giềng
Đàn ông miệng rộng thì sang
Đàn bà miệng rộng cả làng điếc tai
Đàn ông miệng móm thì tài
Đàn bà miệng móm thì trai vô nhà
Muốn chắc ở nhà gạch,
Muốn sạch quét chổi cùn
Chớ thấy duyên muộn mà phiền
Tuy rằng duyên muộn, có tiên đợi chờ
Vì cây dây leo
Đầu đường có một dây leo
Trông cậy sậy nhỏ, ra điều mỉa mai
Rằng: “Sao bé thấp lạ đời,
Trông em, anh cũng nực cười lắm thay”
Nghe lời, sậy mới đáp ngay,
Rằng: “Mày không nghĩ phận mày xem sao,
Nhờ ai mày mới được cao?
Những như thân ấy, còn bao giờ mà?
Ta đây dù thấp là đà,
Tự ta ta mọc, chẳng nhờ cậy ai”
Ai về nhắn gởi đôi lời
Thuyền rời xa bến, chẳng dời nước non
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Con gái chơi với con trai,
Rồi sau cái vú bằng hai trái dừa.
Khế với chanh một lòng chua xót
Mật với gừng một ngọt một cay
Cùng xóm nhau, hai ta hiểu biết lâu dài
Phụ mẫu em ừ một tiếng ông mai đến liền
Khế với chanh một lòng chua xót
Mật với gừng một ngọt một cay
– Ra về bỏ áo lại đây
Để khuya em đắp gió tây lạnh lùng
– Có lạnh lùng lấy mùng mà đắp
Trả áo cho anh về đi học kẻo trưa
Học như gà đá vách
Theo anh cho ấm tấm thân,
Khỏi qua non nọ, khỏi lần núi kia.
Con trâu là đầu cơ nghiệp
Có mặt thì cô
Vắng mặt thì đĩ