Anh đi ghe cá trảng lườn
Dị bản
Ghe anh nhỏ mũi trắng lườn
Ở trên Gia Định xuống vườn thăm em
Ghe anh nhỏ mũi trắng lườn
Ở trên Gia Định xuống vườn thăm em
Chẳng ngon cũng thể sốt,
Chẳng tốt cũng thể mới
Nằm giữa không mất phần chăn
Tháo dạ đổ vạ cho chè
Cây cao bóng ngả tứ bề,
Tiếng tăm anh chịu, em về tay ai
Ở lại thì sợ huyện đòi
Ra đi thì nhớ cá mòi kho me.
Khen ai khéo tạc đá bia
Khéo tô vôi trắng khéo đề chữ son
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Ngày nay, địa danh Gia Định chỉ còn dùng để chỉ khu vực trung tâm quận Bình Thạnh của Thành phố Hồ Chí Minh.
Ví chăng duyên nợ ba sinh,
Làm chi những thói khuynh thành trêu ngươi?
(Truyện Kiều)
Có âm dương, có vợ chồng,
Dẫu từ thiên địa cũng vòng phu thê.
(Cung oán ngâm khúc)
Ô hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! Vàng rơi: Thu mênh mông
(Tì bà - Bích Khê).
Quê hương Kinh Bắc có dân ca quan họ và lễ hội Gióng được công nhận là di sản văn hóa phi vật thể của nhân loại.