Trời sinh con mắt là gương
Người ghét ngó ít, người thương ngó nhiều
Trời sinh con mắt là gương
Dị bản
Trời sanh con mắt là gương
Người ghét ngó ít, người thương ngó hoài
Trời sanh con mắt là gương
Người ghét ngó ít, người thương ngó hoài
Con cò lặn lội bờ sông,
Muốn lấy vợ đẹp mà không có tiền
Chiều chiều ra đứng bờ sông
Kẻ kéo cho chết, người không động mình
Đôi ta đã trót lời thề
Ở đây thì nhớ, ra về thì thương
Ra về lòng những vấn vương
Ái ân ngàn nỗi, nẻo đường chia đôi
Dù ai nói đông nói tây
Thì ta cũng vững như cây giữa rừng
Dù ai nói ngả nói nghiêng
Thì ta cũng vững như kiềng ba chân
Dù ai nói ngả nói nghiêng
Lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân
Mắt sâu râu rậm
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Trúc xinh, trúc mọc đầu chùa
Chả yêu tôi lấy đạo bùa cho yêu
Người bệnh chẳng chịu kiêng mồm
Làm cho thầy thuốc chạy chồn cả chân