Ngó lên chợ Lẫm cây Da
Dị bản
Ngó lên chợ Lũy cây Da
Thấy em bán vải áo đà, áo xanh
Ngó lên chợ Lũy cây Da
Thấy em bán vải áo đà, áo xanh
Áo rách thay vai,
Quần rách đổi ống
Gái xóm trên có chồng xóm dưới
Bỏ anh trai láng giềng tát nước đồng sâu
Đồng sâu tát nước thì lâu
Để nhìn đám cưới rước dâu đi về
Thất tình chẳng biết làm sao
Đổ nước vào dĩa làm ao trầm mình
Nước ròng chảy tới Nam Vang,
Làm thơ để lại em khoan lấy chồng,
Tay bưng chậu cúc năm bông,
Chờ anh chẳng đặng nên trồng xuống đây.
Hò lên một tiếng cho cao
Có đứt em nối, có hao anh hầu
Song song đôi cửa then gài
Dẫu mưa có tạt, tạt ngoài mái hiên.
Nhớ ai bổi hổi, bồi hồi
Như đứng đống lửa, như ngồi đống than
Ăn nhiều thì béo, khôn khéo chi mà khen
Ham giàu mà lấy đứa ngu
Của ăn hay hết, đứa ngu hãy còn
Ở một số vùng Nam Bộ, người ta cũng đọc trại "uyên ương" thành oan ương. Uyên ương cũng có tên khác là bồng bồng.
Nghe một bài hò mái nhì.
Theo học giả Vương Hồng Sển, địa danh Châu Đốc có nguồn gốc từ tiếng Khmer moat-chrut, nghĩa là "miệng heo."