Có ăn nhạt mới thương đến mèo
Dị bản
Ăn nhạt mới biết thương mèo
Ăn nhạt mới biết thương mèo
Tập tầm vông
Chị lấy chồng
em ở góa
Chị ăn cá
em mút xương
Chị nằm giường
em nằm đất
Chị húp mật
em liếm ve
Chị ăn chè
em liếm bát
Chị coi hát
em vỗ tay …
Đứng xa mà ngắm gót chân
Nhích lại cho gần mà nắm bàn tay
Đứng xa mà ngắm gót chân
Nhích lại cho gần mà cắn móng tay
Em ơi thân thể anh đây
Lờ đờ mắt lớn, tối ngày sáng đêm
Miệng mật thường chứa gươm lòng
Những người miệng độc ít hòng hại ai
Keo kiết mà đi ăn sương
Cá lội đầy đường, chim lặn đầy sông
Con ơi chớ lấy vợ giàu,
Cơm ăn chê hẩm, canh bầu chê tanh
Chẳng được miếng thịt miếng xôi
Cũng được lời nói cho tôi bằng lòng.
Một sân lầm cát đã đầy,
Gương lờ nước thủy mai gầy vóc sương.
(Truyện Kiều - Nguyễn Du)
Phải là con mẹ, con cha
Thì sinh ở đất Duyên Hà, Thần Khê
Vừa khấn dứt lời thì bà sinh một hoàng tử “Tư trời rạng rỡ, thần sắc anh dị, tuấn tú, sáng suốt, thực là bậc anh minh” (Đại Việt Sử Ký Toàn Thư), đặt tên là Lê Tư Thành, chính là vua Lê Thánh Tông sau này.