Bà cốt đánh trống bong bong
Nhảy lên nhảy xuống, con ong đốt đồ
Bà cốt đánh trống bong bong
Dị bản
Bà cốt đánh trống long tong
Nhảy lên nhảy xuống như ong đốt lồn
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Bà cốt đánh trống long tong
Nhảy lên nhảy xuống như ong đốt lồn
Giăng tay đón bạn Truông Mây
Thương ai mà bỏ ngồi đây cho đành
Đinh tai nhức óc
Trăm năm bia đá thì mòn
Ngàn năm bia miệng hãy còn trơ trơ
Thương con thì cho roi cho vọt
Ghét con thì cho ngọt cho bùi
Mai kia con mới nên người
Lớn khôn con nhớ mấy lời răn đe
Sói vào nhà, không mất gà cũng mất vịt
Buồn thì cất gánh đi buôn
Một vốn bốn lãi em buồn làm chi
Trăng lên khỏi núi trăng nghiêng
Ta muốn vui chung với bạn, sợ láng giềng mỉa mai
Có sừng thì đừng có ngạnh
Có sừng thì đừng hàm trên
Thất tình chẳng biết làm sao
Đổ nước vào dĩa làm ao trầm mình
Đi đâu cho thiếp đi cùng
Đói no thiếp chịu, lạnh lùng thiếp cam
Ví dù tình có dở dang
Thì cho thiếp đón đò ngang thiếp về
Em như cái búp hoa hồng
Anh giơ tay uốn bẻ về bồng nâng niu
Trong văn hóa phương Đông, đàn cầm đứng đầu các loại nhạc cụ, tượng trưng cho đức hạnh của người quân tử. Chơi đàn cầm vừa được xem là một thú tiêu khiển tao nhã (cầm, kì, thi, họa), vừa được xem là phương tiện tu tâm dưỡng tính.
Theo học giả Vương Hồng Sển, địa danh Châu Đốc có nguồn gốc từ tiếng Khmer moat-chrut, nghĩa là "miệng heo."