Phụng hoàng từ giã cây ngô
Để cho sáo sậu, chim cò nghỉ ngơi
Phụng hoàng từ giã cây ngô
Dị bản
Phượng hoàng từ giã cây khô
Để cho chim, sáo, sẻ, cò nghỉ chân
Phượng hoàng từ giã cây khô
Để cho chim, sáo, sẻ, cò nghỉ chân
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Con chuột rúc rích ao cần
Chồng thức vợ ngủ, chồng lần ra đi
Chồng đánh bạc vợ khóc tỉ ti
Năm xung tháng hạn, của đi thay người
Nó đánh chuyến trước hết bảy quan hai
Cửa nhà cơ nghiệp, quần dài áo bông
Bán đi trả nợ cho chồng
Còn ăn hết nhịn bằng lòng chồng con
Đắng cay như ngậm bồ hòn
Đắng thì phải chịu, thở than người cười
Khi sang mẹ chẳng cho sang
Bây giờ quan cấm đò ngang không chèo
Đấy với đây không dây mà buộc
Em với chàng không thuốc mà say
Chơi con quốc
Con quốc cho giò
Chơi con bò
Con bò cho nhau
Chơi buồng cau
Buồng cau cho trái
Chơi con gái
Con gái cho hun
Chơi bụi môn
Bụi môn cho bọc
Chơi trường học
Trường học cho bút
Chơi bông bụt
Bông bụt cho hoa …
Chồng giận thì vợ bớt lời
Cơm sôi bớt lửa một đời không khê
Buộc lưng con ốc mà treo
Ai làm con ốc quăn queo thế này
Đố ai uốn ốc cho ngay
Chó cậy gần nhà
Gà cậy gần chuồng
Chó ỷ thế nhà
Gà ỷ thế vườn
Gió đưa con buồn ngủ lên bờ
Đừng cho nó xuống, nó rờ mắt tôi
Gió đưa con buồn ngủ lên bờ
Mùng ai có rộng, xin ngủ nhờ một đêm
Đêm nay trăng sáng lờ mờ
Mùng ai có rộng ngủ nhờ một đêm
Ham ăn thì lú
Ham ngủ thì mê
Cờ bạc anh đánh có chừng
Hết khăn đến áo dây lưng cùng quần.
Ngó lên cây mít ít trái, nhiều xơ
Con gái lẳng lơ, trai kia bậy bạ
Con gái đàng hoàng, trai nọ dám đâu
Ô hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! Vàng rơi: Thu mênh mông
(Tì bà - Bích Khê).
Sao chưa về cố hương?
Chiều chiều nghe vượn hú
Hoa lá rụng buồn buồn
Tiễn đưa về cửa biển
Những giọt nước lìa nguồn
(Hương rừng Cà Mau - Sơn Nam)