Giàu là họ, khó là dưng
Giàu là họ, khó là dưng
Dị bản
Giàu là họ, khó người dưng
Giàu là họ, khó là dưng
Giàu là họ, khó người dưng
Bòn nơi khố rách, đãi nơi quần hồng
Thừa nước đục thả câu
Buộc đuôi cho ngựa đá nhau
Chó khôn tha cứt ra bãi,
Chó dại tha cứt về nhà.
Thất tình chẳng biết làm sao
Đổ nước vào dĩa làm ao trầm mình
Sạch sẽ là mẽ con người
Anh kia gánh lúa một mình
Cho em gánh với hai mình cho vui
Anh còn gánh nữa hay thôi
Cho em gánh với làm đôi bạn tình
Nước chảy ra, thương cha nhớ mẹ
Nước chảy vào, thương kẻ mồ côi
Ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng
Ai về em gởi bức thơ
Hỏi người bạn cũ bây giờ nơi nao
Non kia ai đắp mà cao
Sông kia, biển nọ ai đào mà sâu
Cởi tình ra đếm, ra đong
Đâu lời chân thật, đâu vòng trăng hoa?
(Tơ xuân - Huy Trụ)