Bánh bèo trục lúc không tai
Dị bản
Bánh bèo trục lúc không tai
Bánh in rời rạc, dện hoài không in
Bánh bèo trục lúc không tai
Bánh in rời rạc, dện hoài không in
Đừng có chết mất thì thôi
Còn sống có lúc no xôi, chán chè
Khuyên em chớ giận anh chi
Thoa son, giồi phấn, rồi đi chụp hình
Lái trâu, lái lợn, lái bè
Trong ba anh ấy thì nghe anh nào?
– Lái trâu, lái lợn, lái bè
Trong ba anh ấy anh nào cũng chẳng nghe
Đóng cửa dạy nhau
Khi đau khi ốm có nhau
Chồng ốm có vợ vợ đau có chồng
Xung quanh những họ cùng hàng
Coi nhau như ngọc, như vàng mới nên
Ðố ai biết lúa mấy cây
Biết sông mấy khúc, biết mây mấy từng
Ðố ai quét sạch lá rừng
Ðể ta khuyên gió, gió đừng rung cây
Rung cây, rung cỗi, rung cành
Rung sao cho chuyển lòng anh với nàng
Ăn bờ ở bụi
Chổi tiên quét sạch chùa vàng
Sửa sang Phật lại để nàng đi tu
Ôm rơm rặm bụng
Có mặt mình ăn muối cũng ngon
Không mặt mình, ăn cá cũng héo hon trong lòng
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Chàng tới thiếp, thiếp dọn một bát mì tàu
Hai bên thịt mỡ trắng phau phau
Ở giữa có con tôm sú nhuộm màu ngân ta
Chàng ăn rồi, chàng chẳng muốn ra
Chàng kêu bầy trẻ, pha nước trà bưng lên
– Thiếp tới chàng, chàng dọn một dĩa rau
Hai bên hai củ hành tàu
Ở giữa có con cá tràu nằm ngang
Ăn vô cho thấu bụng nàng
Thực bất tri kì vị, mới biết của chàng là ngon
Cầm vàng mà lội qua rào
Vàng rơi không tiếc, tiếc bộ má đào của em
Phải là con mẹ, con cha
Thì sinh ở đất Duyên Hà, Thần Khê
Vừa khấn dứt lời thì bà sinh một hoàng tử “Tư trời rạng rỡ, thần sắc anh dị, tuấn tú, sáng suốt, thực là bậc anh minh” (Đại Việt Sử Ký Toàn Thư), đặt tên là Lê Tư Thành, chính là vua Lê Thánh Tông sau này.
Trai anh hùng, gái thuyền quyên
Phỉ nguyền sánh phượng, đẹp duyên cưỡi rồng
(Truyện Kiều)