Trời làm một cuộc lăng nhăng
Ông hóa ra thằng, thằng hóa ra ông
Trời làm một cuộc lăng nhăng
Dị bản
Trời làm một cuộc lăng nhăng
Ông lộn xuống thằng, thằng tếch lên ông
Trời làm một cuộc lăng nhăng
Ông hóa ra thằng, thằng hóa ra ông
Trời làm một cuộc lăng nhăng
Ông lộn xuống thằng, thằng tếch lên ông
Trắng như tiên, không phải duyên anh không tiếc
Đen như cục than hầm, duyên hợp anh ưng
Phụ mẫu cưới em về, có vòng vàng chuỗi hột
Anh mê cờ bạc, lột bán sạch trơn
Gặp mình khi nãy có chào
Nhưng bởi xay lúa ồn ào chẳng nghe
Gió khan thổi cạn ruộng đồng
Biểu em chậm chậm lấy chồng chờ anh
Ai phụ tôi đất trời chứng giám
Phận tôi nghèo đâu dám phụ ai
Tưởng giếng sâu tôi nới sợi dây dài
Ngờ đâu giếng cạn, tiếc hoài sợi dây
Áo em anh bận lấy hơi
Nón em anh đội che trời nắng mưa
Áo bận thường chớ nệ bâu
Biểu em đừng có buồn rầu hại thân
Áo anh xếp để trong phòng
Mở ra thấy áo trong lòng thêm thương
Nước lên cuốn sáo nhổ đăng
Trong tay em có ngọc cũng không bằng có anh.
Trộm toan kén lứa chọn đôi,
Tấn Tần có lẽ với người phồn hoa.
(Truyện Hoa Tiên)
Trai anh hùng, gái thuyền quyên
Phỉ nguyền sánh phượng, đẹp duyên cưỡi rồng
(Truyện Kiều)
Tự biệt nhiều lời so vắn giấy
Tương tư nặng gánh chứa đầy thuyền
(Bỏ vợ lẽ cảm tác - Nguyễn Công Trứ)