Chó cậy nhà
Gà cậy vườn
Chó cậy nhà gà cậy vườn
Dị bản
Chó cậy gần nhà
Gà cậy gần chuồng
Chó cậy nhà
Gà cậy vườn
Chó cậy gần nhà
Gà cậy gần chuồng
Tiếng em lanh lảnh ngoài thành
Để anh đi tắt về quanh đợi chờ
Nhún nhường quý trọng biết bao
Khoe khoang kiêu ngạo ai nào có ưa
Mồ cha không khóc, đi khóc đống mối
Trồng chanh phải biết giống chanh
Giống chanh ăn quả, giống chanh gội đầu
Mặt dài tuy nhỏ: vui chơi
Tai to mặt ngắn: chịu lời đắng cay
Tay đứt, ruột xót
Trai nam nhi lược ngà búi tóc
Dây lưng thì nhuộm sắc hoa hiên
Vui chơi xe lọ, ống tiêm
Cái khay trắc khảm, ngọn đèn mờ xanh
Có phen vui thú lều tranh
Gối đầu bằng gạch, che manh chiếu buồm
Chiếu bắt khom để mà che gió
Thế rồi mang xe lọ giăng ra
Nạo kì đến sái mười ba
Quan tướng hút đỡ để mà cầm hơi
Trông người như cái ma trơi
Tóc xù cổ ngẵng, nằm phơi xương sườn
Hết thuốc chúng bạn hết thương
Vợ con cũng mất với nường phù dung!
Chàng về thiếp nhớ đăm đăm
Giường trên chiếu dưới ai nằm đêm nay
Chàng về thiếp nhớ lắm thay
Giường trên chiếu dưới đêm nay ai nằm
Thấy em vừa đẹp, vừa xinh
Anh thuận nhân tình, anh nắm cổ tay
Nắm rồi, anh hỏi cổ tay
Ai nặn nên trắng, ai day nên tròn?
Dân gian có từ "hưởng sái" chính là từ chữ này.
Bàn độc chen chân chó nhảy ngồi
Mồ chiều xanh lạnh lửa ma trơi
Dậu chưa đổ đã bìm chen lấn
Huyệt chửa đào xong đã quỷ cười
(Chờ đợi nghìn năm - Mai Thảo)