Nước sông công lính
Nước sông công lính
Dị bản
Nước sông công tù
Nước sông công lính
Nước sông công tù
Cá sông kho với lá gừng
Bà con mình đó, xin đừng quên nhau!
Gió khan thổi cạn ruộng đồng
Biểu em chậm chậm lấy chồng chờ anh
Yêu nhau con mắt liếc qua
Xin đừng đằm thắm người ta nghi tình
Yêu nhau ta sẽ làm thinh
Bao giờ vắng vẻ một mình sẽ hay
Cha Mẹ đập em chín chục, một trăm roi
Đều vô một chỗ, máu đổ bầm da
Em ơi, đừng khóc, đừng có la
Rồi ta tìm nơi mô vắng vẻ
Để ta bóp với thoa lần lần
Cha mẹ đập một trăm roi trùng vô một lộ
Máu đỏ bầm da
Em ơi em đừng khóc đừng la
Tìm nơi mô vắng vẻ, rồi ta bóp ta thoa lần lần
Ba chớp ba sáng
Miệng mà môi dưới trề ra
Trai thì chung thủy, gái là đào hoa
Yêu trẻ, trẻ đến nhà; kính già, già để phúc
Anh em hiền thật là hiền
Bởi một đồng tiền làm mất lòng nhau
Con dao bé bé sắc thay
Chuôi sừng bít bạc về tay ai cầm
Lòng tôi yêu trộm nhớ thầm
Trách ông Nguyệt lão xe lầm duyên ai
Duyên tôi còn thắm chưa phai
Hay là người đã nghe ai dỗ dành
Ai kêu ai hú bên sông
Mẹ kêu con dạ, có chồng phải theo
Dầu ai áo rách nón xơ
Quyết theo nhau cho trọn đạo, ông Tơ đã đề
Ngày ngày nghe tiếng còi tầm
Như nghe tiếng vọng từ âm phủ về
Tiếng còi não nuột tái tê
Bước vào hầm mỏ như lê vào tù
Thành ngữ này hiện nay được hiểu với nghĩa khác hẳn: Phó mặc những chuyện quan trọng của mình cho người khác mà không quan tâm đến kết quả; làm việc không đến nơi đến chốn.