Một sông dễ bắc mấy cầu
Thiếp là phận gái, biết hầu mấy nơi?
Một sông dễ bắc mấy cầu
Dị bản
Sông sâu biết bắc mấy cầu
Thân em là gái biết hầu mấy nơi
Một sông dễ bắc mấy cầu
Thiếp là phận gái, biết hầu mấy nơi?
Sông sâu biết bắc mấy cầu
Thân em là gái biết hầu mấy nơi
Khúc sông chật hẹp phải tùy
Bấy lâu còn đợi, sá gì đôi năm
Bạc như vôi
Ách giữa đàng mang vào cổ
Kén cá chọn canh
Trước trồng cau, sau trồng chuối
Chuối vườn sau, cau vườn trước
Khôn ba năm, dại một giờ
Trời cao hơn trán, trăng sáng hơn đèn
Kèn kêu hơn quyển, biển rộng hơn sông
Anh đừng thương trước uổng công
Chờ cho thiệt vợ, thiệt chồng hãy thương
Xóm trên có cặp sinh đôi
Lại thương con chị, nhớ đời con em
Phải chi cho phép rõ ràng
Anh cưới hai nàng hạnh phúc biết bao?
Gần đất xa trời
Ba năm ăn ở trên thuyền
Bởi anh hàng muối cho nên mặn mà
Xuống thuyền dịp bảy dịp ba
Trách anh hàng trứng cho ra hai lòng
Làm trai đi biển đi sông
Vô đây gặp bãi cát nông mà buồn
Chăn dân mựa nữa mất lòng dân
(Nguyễn Trãi)