Ngôn đa ngữ thất
Nói trật nhiều điều
Tiền rượu chúng kêu
Còn ngồi nói pháo
Nhiếc rằng nói láo
Uống chẳng biết lo
Rượu muốn đong cho
Tiền không chịu trả
Say rồi bậy bạ
Nói dọc nói ngang
Nằm sá nằm đàng
Té lên té xuống
Rượu bao nhiêu cũng uống
Uống quá mẹ hũ chìm
Nói như bìm bìm
Leo dây leo nhợ
Về nhà đánh vợ
Làm như bào hao
Rượu uống mặc tao
Ai mượn mày nói
Ngày nào không khỏi
Nhậu nhẹt chèm nhèm
Vợ nhiếc uống hèm
Mà không chịu xấu
Cơm chưa kịp nấu
Đập trách đập nồi
Phá tán một hồi
Lại nằm chết giả
Vợ con ra rả
Biểu uống vừa vừa
Tánh cũ chẳng chừa
Đổ thời cho ngập
Thấy rượu thời hập
Chẳng biết dại khôn
Như đứa mất hồn
Dật dờ dật dưỡng
Việc làm chẳng tưởng
Tương rượu tốn tiền
Vợ nói con hiền
Bèn sanh chuyện dữ
Hèn chi lời ngạn ngữ
Thiên hạ nói chẳng lầm
Hễ là “tửu nhập tâm
Như cẩu cuồng toạ thị”
Say rồi kì dị
Hình tướng thật khờ
Con mắt trắng đờ
Quá cha heo luộc
Sử kinh cũng thuộc
Sách vở cũng thông
Nói chuyện bao đồng
Đụng ai gây nấy
Đã mang chứng quấy
Lại hoá thói tà
Thấy vợ người ta
Như mèo thấy mỡ
Đã không mắc cỡ
Lại còn kéo nhây
Mắng nhiếc trối thây
Cũng không biết xấu
Chẳng phải dại mậu
Nói cũng không nghe
Cờ bạc rượu chè
Say sưa vất mả
Say rồi bậy bạ
Chẳng kể tới ai
Sanh chứng nói dai
Quá cha đỉa đói
Mở miệng bèn nói
Chẳng kể như nên
Uống ba chén cặp cẳng cà khênh
Trèo lên té xuống
Hễ rượu đong thời uống
Chẳng tính việc trả tiền
Hàng quán nói hiền
Bèn sanh chuyện dữ
Sách hằng có chữ
“Tuý hậu thiêm bôi”
Uống đã say rồi
Ói ra khạc mửa
Ví như nìn bà chửa
Sanh đẻ rồi, chửa nữa, đẻ nữa
Uống rượu say, say rồi lại mửa
Tỉnh say rồi, uống nữa, mửa nữa
Chừng năm ba bữa
Nhóm lại một lần
Chẳng cá thời tôm
Rủ nhau làm tiệc
Vừa vừa còn biết
Sự phải sự chăng
Hễ tới nước hăng
Mấy ve cũng hết
Uống say như chết
Thấy rượu không chừa
Rót rồi bưng đưa
Đụng ai mời nấy
Rượu đâu mời bậy
Cho tốn tiền mua
Có kẻ nói hùa
Đặng theo uống chực
Vợ con chịu cực
Năn nỉ phiền hà
Nhìn ông người ta
Đi mần đi mụn
Ai xui tôi đụng
Mắc phải chồng say
Uống uống tối ngày
Tốn tiền tốn bạc
Cũng không đi phát
Cũng chẳng đi cào
Mót đặng đồng nào
Cứ đem ra tiệm
Kiệm kiệm con mắt nhắp nhem
Nói chuyện chèm chèm
Như cơm nếp khuấy
Uống càng say càng quậy
Ăn nói chẳng kiêng
Vì thánh vì hiền
Hỡi còn gây rượu
Tửu bất túy nhơn, nhơn tự túy
Người sao không biết nghĩ
Việc ăn uống chẳng cùng
Say như Uất Trì Cung
Vì mê chén Mậu Công thâu thủ cấp
Chữ hối chi bất cập
Thấy đạo rượu mà thương.
Bình luận