Chồng tới thì vợ phải lùi
Chồng tới vợ tới thì dùi vào lưng
Chồng tới thì vợ phải lùi
Dị bản
Chồng tiến thì vợ phải lùi
Chồng tiến vợ tiến hỡi ôi còn gì?
Chồng tới thì vợ phải lùi
Chồng tới vợ tới thì dùi vào lưng
Chồng tiến thì vợ phải lùi
Chồng tiến vợ tiến hỡi ôi còn gì?
Người ta có năm có mười thì tốt
Còn tôi sao có một vô duyên
Giận cá chém thớt sao nên
Dâu hiền nên gái, rể hiền nên trai
Thương con thì cho roi cho vọt
Ghét con thì cho ngọt cho bùi
Mai kia con mới nên người
Lớn khôn con nhớ mấy lời răn đe
Nuôi con chẳng quản chi thân
Bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn
Em tôi khát sữa bú tay
Ai cho bú thép ngày ngày mang ơn
Nghèo thì áo rách phải mang
Nước sông gạo chợ, thiếp chàng nuôi nhau
Bởi mưa nên đất ướt dầm
Bởi em xa xóm nên lầm lấy anh
Phòng trong sớm mở tối gài
Ai cười khúc khích để phòng ngoài ngẩn ngơ
Lá khô còn dính trên cành
Giận thì nói vậy sao đành bỏ nhau
Lá khô lủng lẳng treo cành
Giận thì nói vậy sao đành bỏ nhau
Phụ mẫu thiếp cũng như phụ mẫu chàng
Khắc một bia đá bốn chữ vàng thờ chung
Trời hỡi trời! Sao dời vật đổi
Nên chi cỏ héo hoa sầu!
Kể từ ngày nương tựa lều tranh
Công ơn mẹ kể không xiết kể!
Tuần cay đắng chín trăng có lẻ
Chữ sinh thành nghĩa mẹ tày non
Bên ướt mẹ nằm bên ráo phần con.
Mẹ nuôi con vuông tròn khôn lớn
Cho con xin đền miếng ngọt mùi ngon …
"Nào ta biết đâu một người như thầy quản đây mà lại có những sở thích cao quý như vậy. Thiếu chút nữa, ta phụ mất một tấm lòng trong thiên hạ." (Chữ người tử tù - Nguyễn Tuân)
Êm đềm trướng rủ màn che
Tường đông ong bướm đi về mặc ai
(Truyện Kiều)