Anh đi đâu ba bữa anh về,
Buông câu nước đục chớ hề ở lâu
Anh đi đâu ba bữa anh về
Dị bản
Anh đi ba bữa anh về,
Rừng cao nước độc chớ hề ở lâu
Anh đi đâu ba bữa anh về,
Buông câu nước đục chớ hề ở lâu
Anh đi ba bữa anh về,
Rừng cao nước độc chớ hề ở lâu
Ngồi buồn tâm sự chép ra
Có những đờn bà dạo xóm nói dai
Xóm trong chí những xóm ngoài
Nách con nói điệu thài lai tối ngày
Nói thời vo miệng nhướng mày
Vỗ vai vỗ vế múa tay ngoẻo đầu
Miệng thời nhóc nhách nhai trầu
Người trên ý cũng lầu bầu quạu đeo
Lại còn cái tật nói leo
Cái tật nói dóc nói trèo người ta …
Anh đi đâu ba bốn năm tròn
Để em giã gạo chày con một mình
Sui gia là bà con tiên
Ăn ở không hiền là bà con quỷ
Thông gia là bà con tiên
Ăn ở không hiền là bà con chó
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Đói muốn chết ba ngày tết cũng no
Núp váy đàn bà
Ăn nhín nhín bà Chín bẻ răng,
Ăn nhiều nhiều bà Kiều bẻ cổ
Tự biệt nhiều lời so vắn giấy
Tương tư nặng gánh chứa đầy thuyền
(Bỏ vợ lẽ cảm tác - Nguyễn Công Trứ)
Hạt gạo phải một nắng hai sương xay, giã, giần, sàng
Đất Nước có từ ngày đó
(Mặt đường khát vọng - Nguyễn Khoa Điềm)