Chồng giận thì vợ bớt lời
Dị bản
Chồng giận thì vợ bớt lời
Cơm sôi bớt lửa một đời không khê
Chồng giận thì vợ bớt lời
Cơm sôi bớt lửa một đời không khê
Cơm sôi to lửa thì ngon
Cháo sôi to lửa thì còn nồi không
Đàn ông năm, bảy trái tim
Trái ở cùng vợ, trái toan cùng người
Đêm khuya thiếp mới hỏi chàng
Cau khô ăn với trầu vàng xứng chăng?
– Trầu vàng nhá lẫn cau xanh
Duyên em sánh với tình anh tuyệt vời
Đêm khuya thiếp mới hỏi chàng
Cau xanh ăn lẫn trầu vàng xứng chăng?
– Trầu vàng nhá lẫn cau xanh
Duyên em sánh với tình anh tuyệt vời
Ai làm cho dạ em buồn
Cho con bướm lụy, chuồn chuồn lụy theo
Tưởng lấy anh cho lành manh áo
Lấy anh rồi bán áo nuôi anh!
Mẹ với cha thật là khó kiếm
Đạo vợ chồng chẳng hiếm chi nơi!
Trâu dê lúc chết tế ruồi
Sao bằng lúc sống ngọt bùi là hơn.
Mất mẹ cha thật là khó kiếm
Đạo vợ chồng không hiếm chi nơi
Mất mẹ mất của anh đà khó kiếm
Mất vợ mất chồng dễ kiếm như chơi
Ba mươi súc miệng ăn chay
Sáng ngày mồng một dựng cây trúc đài
Lâm râm khấn vái Phật Trời
Biết đâu có nắng mà phơi quần hồng
Ai ơi, hãy hoãn lấy chồng
Để cho trai gái dốc lòng đi tu
Chùa này chẳng có Bụt ru
Mà đem chuông khánh treo chùa Hồ Sen …
Trong nhà đã có đồ chơi,
Song le còn muốn của người thêm xinh.
Trong nhà đã có vàng mười
Song le lại muốn của người nhân sâm
Lấy lính thì được ăn lương
Lấy thầy ăn óc, ăn xương gì thầy
Thà rằng nhịn đói ăn mày
Còn hơn đi lấy nửa thầy nửa dâm
Không thiêng cũng thể bụt nhà
Dầu khôn dầu dại cũng ra anh chồng
Không thiêng cũng thể bụt nhà
Dầu khôn dầu dại cũng là chồng em.
Con cô con cậu thì xa,
Con chú con bác thật là anh em.
Giàu từ trong trứng giàu ra,
Khó từ ngã bảy ngã ba khó về.
Phong lưu rất mực hồng quần,
Xuân xanh xấp xỉ tới tuần cập kê.
(Truyện Kiều)
Ta muốn lòng ta cứ lạnh lùng
Gác tình duyên cũ chẳng đường trông
Song le hương khói yêu đương vẫn
Phảng phất còn vương vấn cạnh lòng
(Giây phút chạnh lòng - Thế Lữ)