Gió đưa đỏng đảnh lá tre
Mặt rỗ hoa mè, anh thấy mà thương!
Gió đưa đỏng đảnh lá tre
Dị bản
Gió đưa mười tám lá me
Mặt rỗ hoa mè, ăn nói vô duyênGió đưa mười tám lá me
Mặt rỗ hoa mè, xấu lắm ai ơi!
Gió đưa đỏng đảnh lá tre
Mặt rỗ hoa mè, anh thấy mà thương!
Gió đưa mười tám lá me
Mặt rỗ hoa mè, ăn nói vô duyên
Gió đưa mười tám lá me
Mặt rỗ hoa mè, xấu lắm ai ơi!
Theo chồng về chốn bưng biền
Thấy bông điên điển nghiêng mình nhớ quê
Lấy chồng xa rất khó về
Hết mùa điên điển, đường quê còn dài
Cảm thương tình nghĩa vợ chồng
Thấy bông điên điển khiến lòng nhớ thương
Bao giờ đồng ruộng thảnh thơi
Nằm trâu thổi sáo, vui đời Thuấn Nghiêu
Mang ơn thì phải đền ơn
Bát cơm phiếu mẫu trả ơn ngàn vàng
Ở nhà hết gạo treo niêu
Ra đường thắt dải lụa điều bảnh bao
Nghìn vàng gọi chút lễ thường
Mà lòng phiếu mẫu, mấy vàng cho cân!
(Truyện Kiều)
Phúc gặp chúa đẹp duyên cá nước
Mở nương long dâng chước luận môn
(Thiên Nam minh giám)
Ghét đời Kiệt, Trụ mê dâm
Để dân đến nỗi sa hầm sẩy hang
(Lục Vân Tiên)
Ở trên còn có nhà thông,
Lượng trên trong xuống biết lòng có thương?
(Truyện Kiều)
Thưa rằng: quân tử phó công
Xin thương bồ liễu chữ tòng ngây thơ
(Lục Vân Tiên)
Cụm khách Chương Đài dùng để chỉ người yêu, và liễu Chương Đài chỉ sự xa cách của hai người đang yêu.
Khi về hỏi liễu Chương Đài,
Cành xuân đã bẻ cho người chuyên tay.
(Truyện Kiều)