Ấy ai dắt mối tơ mành
Dị bản
Ấy ai cắt mối tơ mành
Cho thuyền quên bến cho anh quên nàng
Ấy ai cắt mối tơ mành
Cho thuyền quên bến cho anh quên nàng
Thằng cha con đĩ vô duyên
Đi chợ quên tiền, đi tắm quên khăn
Nhớ ai nhớ mãi thế này
Nhớ đêm quên ngủ, nhớ ngày quên ăn
Ra về lòng nhớ dạ thương
Cho mình quên cả gió sương lạnh lùng.
Con dâu tôi dại lại khờ
Nấu cơm trong bếp quên sơ, quên vần
Nấu canh như thể xà bần
Bữa mặn bữa lạt, không lần nào ngon
Làm bánh, nắn cục nắn hòn
Bỏ vô mà hấp chẳng còn chút nhưn
May áo rồi lại may quần
Tra khuy lộn ngược sau lưng vá quàng
Đi chợ phải thói ăn hàng
Mua ba đồng mắm chợ tan mới về
Về nhà rồi đi ngồi lê
Cửa nhà dơ dáy chắng hề quét lau
Nuôi heo sợ tốn cám rau
Tới mùa gặt hái giả đau ở nhà!
Con nhà ai nho nhỏ lại khờ
Nấu cơm trong bếp quên sơ, quên vần
Khi lành không gặp khách
Khi rách gặp lắm người quen
Có trăng em phụ ánh đèn
Có chồng em phụ bạn quen không chào.
Khi xưa một hẹn thì nên
Bây giờ chín hẹn em quên cả mười
Cho hay là thói hữu tình
Đố ai dứt mối tơ mành cho xong
(Truyện Kiều)
Ngoại trừ cách chơi này, người ta cũng nghĩ ra một số biến thể của cờ tướng như cờ mù, cờ thế, cờ người, chấp...